Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

Nồng nàn vẻ đẹp phố huyện Sa Pa...

Đến Sa Pa, mỗi người đều mang trong mình vài điều cảm nhận. Sa Pa mờ sương. Sa Pa một ngày có bốn mùa. Sa Pa vương quốc của các loài hoa

Với tôi, đến Sa Pa, thăm vùng đất đã viết nên câu chuyện anh thanh niên trong “Lặng lẽ Sa Pa” của nhà văn Nguyễn Thành Long. Và chuyến hành trình lần này tôi cũng lặng lẽ và cảm nhận về Sa Pa theo cách của riêng mình.

Con đường du lịch lên núi Hàm Rồng bao la là thuốc. Những cây mật gấu, thuốc tắm dân tộc Dao, thuốc bộ 10 vị truyền thống... tất cả được xếp ngay ngắn trên sạp hàng chênh chếch theo độ dốc thoai thoải, chúng tôi được khai vị trà nấm Linh chi buổi sáng, với lời chào mời của chủ hàng, chén trà trên tay nóng hổi, nguyên mùi thơm. Nó man mác ngòn ngọt như cam thảo, thơm thơm đậm đặc một vị thuốc bắc... tất cả lưu giữ trong họng hương vị ngọt ngào mà thanh khiết. 



Gió, mây theo bước chân khách bộ hành. Mặt đường rộng chừng 1 m là bê tông, là đá ghép đã nâng bước chân du khách. Du lịch trên núi Hàm Rồng chia thành những thứ bậc cao thấp khác nhau. Nó giống như quyển sách cứ đọc hết trang lại mở sang trang khác. Cái bí hiểm, cái say đắm lại hấp dẫn vào hồi kế tiếp. Đây là vườn hoa 12 con giáp… 

Đẹp nhất, trải dài khuôn hình, phô diễn cả thân hình là chú rồng. Rồng đang lượn uốn từng khúc, từng khúc. Chú rồng có cái đầu bốc lửa cách điệu. Những râu mắt vẩy đã hiện rõ bàn tay tài ba của nghệ nhân. Từng khúc đang uốn lượn qua những thảm đá, chui quanh kẽ đá... tất cả hiện lên trước mắt du khách, đánh thức vào bộ não của trẻ trong những câu chuyện cổ tích, hiện thực mà mờ ảo, cả một thế giới xung quanh các em. Thế giới ấy lại có ngay ở núi Hàm Rồng. Nó lột xác, thoát khỏi sự bó hẹp ràng buộc, khuôn mẫu của trang sách. 

Vườn hoa trung tâm kia rồi. Rực rỡ màu hoa, đẹp như tấm thảm đủ màu sắc xanh, vàng, tím, đỏ, da cam. Thoai thoải và chênh chếch. Chữ Sa Pa màu huyết dụ hiện trên nền hoa. Tuyến đường lát đá xanh gọn ghẽ uốn lượn. Mặt trời làm bừng sáng lên sắc màu với nhiều gam độ khác nhau. Ở đây, các tay máy ảnh được phát huy tác dụng. Họ bấm máy hết công suất. 



Từng đoàn người, già có, trẻ có, người tây có, cứ nối tiếp xếp hàng chụp ảnh để ghi lại những giây phút này, màu sắc này. Ngoảnh về phía trái, bảy, tám cây móc xếp hàng, ôm ấp về phía sườn núi. Tán lá xanh ngắt, thăng bằng tàu lá đu đưa như bàn tay người lực sĩ đang tập thể hình. Dòng người lại đi, lại nghỉ, lại chụp ảnh, lại thưởng ngoạn. 

Nhà nhiếp ảnh năm nay chọn đề tài có khác. Ông đang tìm một sinh khí mới tại nơi này, như ong tìm nhụy. Ông xoay xoay ống kính vào từng cánh hoa. Những nhụy, chồi, búp nõn, cho dù là xanh, vàng, tím, đỏ, tất cả hoà vào ánh nắng vàng lung linh. Si mê vòng quanh cây hoa. Ngày mai, những bức ảnh sẽ ra đời, rất có thể cả thế giới biết đến về hoa Sa Pa. Biết đâu sự thăng hoa trong khoảnh khắc sẽ bừng sáng lên những điều kỳ diệu mà ít ai có thể ngờ được.

Cứ thế trôi theo dòng chảy của du lịch, tắm mình trong mây, gió, đất, trời, của núi. Đứng từ đây, nơi vườn hoa trung tâm, ngước mắt nhìn lên với độ cao lý tưởng là sân mây. Gió thổi, mây bay, sương bay. Màn sương phả vào da thịt của du khách. Sương mù đã xua tan, lấy đi giọt mồ hôi trên trán, phả vào mặt, mi mắt cái se lạnh man mác. 

Gió lạnh lùa trong từng tà áo ấy như là ta vừa lấy chiếc khăn lạnh xoa nhẹ lên má, lên đầu. Đứng trên độ cao này, bồng bềnh giữa sương bay, màu sắc căng tròn con mắt, tai ta nghe thấy tiếng trống, tiếng hát văng vẳng ở trên cao. 



Tiếng hát cứ vờn lên trong ánh nắng ban mai. Tôi tạm nghỉ tại chòi gỗ bên đường, nơi dành riêng cho công nhân nghỉ ăn trưa. Anh lãnh đạo phụ trách công viên ngồi bên cho tôi biết đó là đội văn nghệ đang dạo nhạc, sửa soạn để ra mắt khán giả. Lạc giữa tầng cao là một làng văn hoá. Ở đây, những vuông thổ cẩm, những sáo, nhị và đàn môi cứ bày ra, sắp sẵn để mời chào, níu kéo du khách.

Tạm biệt Hàm Rồng, trong tôi lưu giữ bao điều kỷ niệm. Thấp thoáng vẻ đẹp hoang sơ của núi rừng, hiện đại trong tầm nhìn của quy hoạch. Tôi nhớ tối hôm trước, đoàn chúng tôi được thưởng thức món lẩu cá hồi tại quán lẩu ngon. Vị ngọt của cá, vị bùi của quả, vị hăng nồng của gia vị kích thích khứu giác. Lên Sa Pa mà không được tận hưởng hương vị này thì coi như bạn chưa thấy cái lõi của đất trời Sa Pa.

Đêm Sa Pa, cả đoàn dạo bộ trên vỉa hè. Mơ hồ và trong trẻo như khi ta lạc giữa phố đông mà vẫn dễ chịu. Cảm giác này dễ thấy ở Đà Lạt. Những con đường cắt ngang, cắt dọc theo bản quy hoạch về một thị xã trong tương lai gần. Những viền hoa bên bờ hồ, trang điểm cho hồ thêm rực rỡ, sáng láng. Kỳ ảo nhẹ nhàng mà thanh khiết. 

Vườn hoa cách điệu, điểm xuyết góc cạnh của mặt hồ Sa Pa. Từ trên vỉa hè, nhìn sang bờ bên kia mới thấy sự toả sáng vẻ đẹp của quy hoạch. Màu tím xen kẽ màu vàng, màu hồng xen kẽ màu diệp lục… tất cả đem lại hương vị thanh sạch cho những ai bách bộ quanh hồ. 

Phố huyện về đêm lặng lẽ như lời thì thầm của gió. Những nhà hàng cửa hiệu, đèn điện sáng như sao. Những chàng trai, cô gái Mông, Dao lại thao thức thâu đêm, trăn trở câu chuyện tình còn dang dở. Họ lặng thầm bên nhau, trao cho nhau ánh mắt, nụ cười, những câu hát dân ca, lặng thầm trong tiếng đàn môi dìu dặt.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét